Hotline : 0938 784 795
Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp Truyện ( Chương 32 - 33)

Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp Truyện ( Chương 32 - 33)

Ngọc Sơn Carving - 11/08/2020 - 0 bình luận

 

Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp Truyện ( Chương 32 - 33)

 

Chương 32: Phạm Minh cướp công của Lâm Di Quân


 

“Anh Trần, anh định chuẩn bị cho anh Phi tái xuất giang hồ sao?" Ăn cơm xong, Từ Kinh hỏi Lục Trần, ban nay những lời hai người nói, cậu nghe vẫn thấy mờ mịt, không hiểu rõ lắm.

“Lúc trước thì muốn, nhưng giờ anh đổi ý rồi." Lục Trần nói.

Đỗ Phi đã vì người vợ của mình mà đưa ra lựa chọn, trong lòng anh cũng ủng hộ Đỗ Phi.

Vì thực ra hai người họ có rất nhiều điểm giống nhau. Cũng có thể nói là y hệt nhau.

“Chiều nay cậu rảnh không? Rảnh thì cùng anh đi mua chiếc xe, có xe đưa đón con gái mỗi ngày cũng tiện hơn." Lục Trần nói.

Những lời Vương Tuyết nói lúc trước cũng khiến anh có chút xúc động, anh định sẽ từng chút từng chút khiến Lâm Di Quân một lần nữa hiểu cho thân phận của anh.

Vậy thì mua xe, mua nhà, dần dần sống một cuộc sống cao sang hơn, đợi Lâm Di Quần dần dần quen rồi, chắc sẽ thản nhiên chấp nhận thân phận con nhà giàu của anh thôi.

“Được ạ, hôm nay em rảnh." Từ Kinh nói.

Lục Trần gật đầu, rồi ra bên đường bắt xe.

Nghe nói sau khi Lâm Di Quân về đến công ty, và đem chuyện đàm phán dự án biệt thự hồ Cảnh Long nói cho Phạm Minh, phản ứng đầu tiên của Phạm Minh là không tin,

“Lâm chủ quản, tôi biết hợp đồng này rất khó nhận, nhưng hôm qua Lục tổng cũng đã nói rồi, nếu không đích thân thử, thì làm sao biết được kết quả? Thế nên, cô cứ thử xem thế nào đi, chứ đừng nói dối như thế, chỉ khiến cho mọi người không tín nhiệm người chủ quản như cô thôi."

Phạm Minh cố tình nói to hơn bình thường, để cho những nhân viên ở phòng nghiệp vụ đều nghe thấy.

Quả nhiên, sau khi nghe Phạm Minh nói vậy, một nhân viên đã lên tiếng: “Lâm chủ quan, chúng tôi vẫn đang đợi tin tốt của cô đấy, chúng tôi coi cô như tấm gương, cô không được làm bọn tôi thất vọng đâu đấy."

“Phải đấy phải đấy, cô đã ký được hợp đồng với bất động sản Lục Thành, chứng tỏ năng lực của cô không ai sánh được, hợp đồng này vẫn còn có hy vọng."

Phạm Minh thấy mọi người xung quanh giễu cợt, cười nói: “Cô xem, mọi người ở đây đều kỳ vọng rất nhiều vào cô đấy, cô vừa mới được bổ nhiệm làm chủ quản, tuyệt đối đừng để mọi người thất vọng."

Lâm Di Quân không biết phải nói gì, cô đưa hợp đồng trong tay cho Phạm Minh, nói: “Tôi thực sự đã ký được hợp đồng hồ Cảnh Long rồi, Vương Duy đó đã ký tên lên hợp đồng rồi mà, anh tự xem đi."

“Thật sự đã ký được rồi sao?" - Phạm Minh sốc toàn tập, cầm bản hợp đồng của Lâm Di Quân lên xem, nhìn thấy đóng dấu của tập đoàn quân Duyệt phía bên dưới, Phạm Minh kinh ngạc đến mức run cả tay.

Hắn vẫn không dự tin, nhiệm vụ bất khả thi này mà Lâm Di Quân lại có thể hoàn thành được, mà lại còn thuận lợi đến như vậy.

“Giám đốc Phạm, Lâm chủ quản đã ký được dự án biệt thự hồ Cảnh Long thật sao ạ?" Một nhân viên bên cạnh tò mò hỏi.

Sắc mặt Phạm Minh có chút u ám, nhưng hắn phản ứng lại rất nhanh, cười nói: “Tôi đã nói rồi mà, năng lực của Lâm chủ quản rất siêu phàm, nhất định là sẽ ký được hợp đồng, Lâm chủ quản, cô mệt rồi, nghỉ ngơi một chút đi, để tôi giúp cô đem tin vui này báo váo với Hạ tổng."

Nói rồi hắn không cho Lâm Di Quân kịp phản ứng, trực tiếp cầm hợp đồng đi ra khỏi văn phòng.

âm Di Quần sau khi nghĩ lại thì thấy hơi không vui, rõ ràng là Phạm Minh này muốn cướp công lao của cô con gì.

. Nhưng không vui thì không vui, Phạm Minh cũng vẫn là lãnh đạo trực tiếp của cô, chỉ cần Phạm Minh muốn cắt bớt phần trăm của cô, cô cũng chẳng làm gì được hắn.

“Này, Lâm chủ quan, chị thực sự ký được dự án biệt thự hồ Cảnh Long rồi sao, cái đó là nhiệm vụ bất khả thi đó."

“Phải đấy, Lâm chủ quản thịt lợi hại, dự án đó chắc cũng phải trên dưới hai mươi triệu lận, lần này Lâm chủ quản phát tài thật rồi."

“Lâm chủ quản, sau này mong chị chỉ bảo bọn em nhiều hơn nhé."

Thấy Phạm Minh cầm hợp đồng đi báo công, mọi người mới nhận ra là Lâm Di Quân thực sự đã hoàn thành nhiệm vụ ký hợp đồng hồ Cảnh Long.

Cái được coi là nhiệm vụ bất khả thi này mà Lâm Di Quân có thể hoàn thành trong một thời gian ngắn như vậy, cho thấy năng lực của cô xuất chúng như thế nào.

Cho nên trong chớp mắt, đại đa số các nhân viên trong phòng đều cảm thấy khâm phục cô.

Người ta có bản lĩnh như vậy, thì phải làm chủ quản, phải kiếm được nhiều tiền là đúng rồi.

Nhưng vẫn có một số ít lại cảm thấy không phục, thậm chí còn rất đổ kị.

“Có khi lại lấy thân xác minh ra để đổi lấy hợp đồng cũng nên." Một nhân viên lâu năm trong phòng nghiệp vụ Liễu Nhan Kỳ nói, giọng kỳ quái.

Cô ta vừa lên tiếng, những người khác đều im lặng.

Bất kể là Lâm Di Quân có dùng thân mình để đổi lấy hợp đồng hay không, giờ Lâm Di Quân là quản lý trực tiếp của họ, họ đương nhiên không dám nói những lời này trước mặt Lâm Di Quân rồi.

Lâm Di Quân thay đổi sắc mặt, tức giận quay lại nhìn chằm chằm Liễu Nhan Kỳ, phẫn nộ nói: “Liễu Nhan Kỳ, chị nói thế có ý gì, tôi đắc tội gì với chị à?"

Liễu Nhan Kỳ xua xua tay, nói: “Tôi có bảo cô đắc tội với tôi đầu, tôi chỉ muốn phơi bày sự thật thôi."

Cô ta ỷ mình là nhân viên lớn tuổi ở đây, mỗi tháng đều mang về không ít hợp đồng, ở công ty đến cả Hạ tổng còn đích thân khen thưởng cô ta, cho nên dù Lâm Di Quân có là chủ quản, thì cô ta cũng chẳng sợ.

Hơn nữa trong mắt cô ta, người xứng đáng với vị trí chủ quản nhất phải là cô ta mới đúng, Hạ tổng lại cất nhắc một người thua kém cô ta về mọi mặt lên làm chủ quản đương nhiên là cô ta thấy Lâm Di Quân không vừa mắt rồi.

Lâm Di Quân tức tổi vô cùng, phẫn nộ nói: “Liễu Nhan Kỳ, chị còn nói nhăng nói cuội, có tin tối tố cáo chị tội phỉ báng không?"

Liễu Nhan Kỳ dửng dưng nói: “Cô muốn tố cáo thì cứ tố cáo đi, giờ ở công ty ai mà ko biết chuyện chồng cô vì muốn tiến thân, nên tặng cô cho Hạ tổng rồi, chuyện như vậy cô còn làm ra được, thì chuyện lên giường với khách hàng cũng rất bình thường mà phải không?"

“Chị... Chị ngậm máu phun người!" Lâm Di Quân tức tới nỗi toàn thân run rẩy, cô ném tập tài liệu lên bàn làm việc, rồi đùng đùng nổi giận rời khỏi công ty.

“Hứ, đã làm đi còn đòi có chức danh, đúng là gái điểm chính hiệu!"

Liễu Nhan Kỳ nhìn bóng lưng của Lâm Di Quân, cười khẩy nói.

Những người khác thấy Lâm Di Quân bị Liệu Nhan Kỳ làm cho tức tới mất khôn, cũng bắt đầu to nhỏ bàn tán.

Cùng lúc đó, Phạm Minh cầm hợp đồng chạy đến văn phòng của Hạ Quân, hưng phấn nói: “Hạ tổng, chúng ta đã nắm được hợp đồng khu biệt thự hồ Cảnh Long rồi, hợp đồng đã ký rồi."

Hắn vừa nói vừa đưa hợp đồng cho Hạ Quân.

“Cái gì, ký được thật rồi sao.” Hạ Quân nhận lấy hợp đồng, ánh mắt cũng lộ rõ vẻ phấn khích.

Hai mười bảy triệu NDT, đối với Điện tử Đông Giai mà nói, là hợp đồng có giá lớn nhất từ trước đến giờ.

Hắn nhìn vào giá, rõ là giá đưa ra ban đầu, chứng tỏ là tập đoàn quân Duyệt không hề ép giá, việc này khiến hắn lại lời thêm được hơn một triệu nữa rồi.

Nhưng nghĩ tới thân phận của Lục Trần, anh ta lại thấy không có gì đáng phấn khích nữa.

“Cũng khá đấy, phòng nghiệp vụ các cậu làm rất tốt, tháng này cả cậu và Lâm chủ quản đều sẽ có thưởng hoa hồng, ngoài ra tất cả các nhân viên khác đều sẽ được thưởng 1000." Hạ Quân nói.

“Cảm ơn Hạ tổng. À phải rồi, mặc dù hợp đồng này là do Lâm chủ quản đi đàm phán, nhưng cô ta vốn chẳng có kinh nghiệm gì, tôi sợ cô ta sẽ làm hỏng tiến độ, nên tôi muốn đích thân giám sát tiến độ của dự án này." Phạm Minh nói.

“Cậu chắc là muốn đích thân giám sát chứ?" Hạ Quân nhìn Phạm Minh, cười hỏi.

Phạm Minh nghĩ nếu đích thân hắn phụ trách theo dõi, thì sẽ có thêm một khách hàng lớn là tập đoàn quân Duyệt, đến lúc đó, cổ đông mới sẽ càng trọng dụng hắn hơn, nên lúc này hắn cũng không sợ đắc tội với Hạ Quân.

“Đúng vậy, đây là hợp đồng lớn nhất của công ty ta, tập đoàn quân Duyệt là khách hàng lớn nhất của công ty, không thể để xảy ra sơ suất, thế nên để đích thân tối giám sát vẫn hơn." Phạm Minh nghiệm nghị nói.

“Được, nếu cậu đã quyết định như vậy, thì cứ thế mà làm." Hạ Quân cười.

Phạm Minh thở phào nhẹ nhõm, rồi đi ra ngoài. Hạ Quân chỉ nhìn theo bóng của Phạm Minh, lắc đầu.

Đây là do Lục Thiếu gia đặc biệt muốn vợ anh ấy được thể hiện bản thân, cậu lại không biết tốt xấu cướp công của cô ấy, há chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?



 

Chương 33: Mua xe


 

Lục Trần và Từ Kinh đang ở bên đường bắt xe, đột nhiên có một chiếc Passat đỗ lại trước mặt.

Hồ Hồng bước xuống xe, ánh mắt rực lửa nhìn Lục Trần.

Nếu như không phải Lục Trần gọi điện cho bố hắn xác nhận chuyện kia, thì hắn đã không bị bại lộ, giờ hắn còn bị Lâm Di Giai cho vào danh sách đen, càng khiến cho hắn không còn chút thể diện nào, trong lòng hận Lục Trần đến thấu xương.

“Lục Trần, chúng ta làm một cuộc giao dịch đi." Hồ Hồng nói giọng trịnh thượng.

“Không hứng thú." Lục Trần lạnh nhạt đáp.

“Tôi biết anh rất nghèo, anh còn nợ người ta mấy chục vạn, chỉ cần anh bảo vợ anh bỏ qua cho tôi, tôi sẽ đưa cho anh 20 vạn, nếu như anh có thể thuyết phụ vợ anh nói lâm Di Giai bỏ qua cho tôi, tôi sẽ đưa anh thêm 20 vạn, anh thấy sao?" Hồ Hồng nghe nói Lục Trần nợ người ta bốn năm mươi vạn, hắn nghĩ hắn đưa cho Lục Trần 40 vạn chắc anh sẽ không từ chối.

“Cậu thấy tôi có giống người đang nợ mấy chục vạn không? Thấy nực cười, Lục Trần nói, đúng lúc đó một chiếc taxi đi tới, anh mặc kệ Hồ Hồng đang chắn xe, đi vượt qua hắn.

“Tôi sẽ đưa cho anh 50 vạn." Hồ Hồng vội nói.

Lục Trần còn chẳng thèm để ý đến hắn, cùng Từ Kinh bước lên xe.

“Đồ điện, 50 vạn đầu phải con số nhỏ, cho anh thêm nữa anh có nuốt nổi không?" Hồ Hồng tức tối siết chặt nắm đấm, nhưng thấy chiếc taxi đã đi mất, hắn không còn cách nào ngoài lên xe đuổi theo.

Hôm nay hắn đã tìm Lục Trần rất lâu mới tìm thấy, không thể để Lục Trần cứ thế bỏ đi được.

Sẽ không ai nghi ngờ Lục đại gia cả, nếu như hắn không nhanh chóng nhân được sự tha thứ từ phía nhà Lâm Di Quân, thì bên kia nhất định sẽ cho siêu thị nhà hắn phá sản.

Việc này vẫn chưa phải là nghiêm trọng nhất, đến lúc đó cha con hắn có thể còn phải ngồi tù, đây mới là điều làm Hồ Hồng sợ nhất.

Siêu thị phá sản, còn có thể gây dựng lại, nhưng ngồi tù rồi, thì coi như cuộc đời cha con hắn cũng xong luôn.

Hồ Hồng đuổi theo chiếc taxi, thấy taxi dừng lại ở cửa hàng 4S Audi, hắn có chút nghi hoặc.

Tên nghèo kiết xác này định mua xe sao? Hắn lấy tiền đầu ra vậy?

Mặc dù Hồ Hồng trong lòng còn nghi hoặc, nhưng cũng dừng xe lại đi theo vào của hàng 4S.

“Chắc là người đàn ông đi cùng hắn mua xe rồi, nhưng người đàn ông đó cũng mặc đồng phục bảo vệ mà, hắn cũng có khả năng mua xe sao? Mà lại còn mua Audi?"

Hồ Hồng lại càng cảm thấy nghi hoặc hơn.

“Trong hai người này chẳng có ai nhìn có vẻ mua nổi xe, các cậu ai có hứng thú thì ra tiếp họ đi."

“Hai người này nhìn là biết làm bảo vệ, mua xe cái con khỉ, chắc là đến giả vời xem xe, chụp ảnh đăng lên mạng làm màu đây mà.”

“Phải đấy, bây giờ người ham hư vinh nhiều lắm, tháng trước tôi cũng gặp hai người phụ nữ, ăn mặc trông cũng ra gì lắm, ai ngờ chỉ là đến chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng, lúc đó tôi còn nói một bài dài, đúng là bực mình."

“Nếu mà là trai đẹp, thì chắc cậu không bực mình đâu nhỉ."

“Cậu còn nói, hai người này mặc dù nhìn thấy cũng tầm thường, nhưng trông cũng đẹp trai đấy, Tử Nhiên, cậu ra tiếp bọn họ đi."

“Trời, đẹp thì làm được gì, cũng không mài ra ăn được. Ê, cái anh đi đằng sau mới thật là người có tiền kia, các cậu không ai được giành với tôi đâu đấy." Nhân viên bán hàng tên Tử Nhiên bỗng thấy Hồ Hồng đi phía sau hai người Lục Trần, liền phấn khích chạy ra đón tiếp.

Hai người Lục Trần vừa bước vào cửa hàng 4S, đã nghe thấy tiếng bình luận của mấy cô bán hàng.

Dù không có ai ra tiếp, anh cũng không để ý, cứ thể đi xem xe.

Anh định mua một chiếc A6, mấy chục vạn, không quá sang trọng, nhưng cũng không quá kém.

Có xe rồi, mỗi ngày đưa đón con gái cũng tiện, Lâm Di Quân còn có thể hàng ngày lái xe đi làm, cô ấy còn hay phải ra ngoài gặp khách hàng, giờ cũng đã được lên chức chủ quản, có chiếc xe, cũng sẽ ra dáng chủ quản hơn.

Lục Trần dừng lại phía trước một chiếc A6 đời mới, liền có một nhân viên bán hàng chạy ra, cô nhân viên này trông có vẻ ít tuổi, chắc là mới làm hoặc còn đang thử việc.

“Chỗ bọn em còn có một chiếc A3 dành cho người mới lái, nếu như anh quan tâm, em có thể dẫn anh đi xem." Mặc dù có nhân viên trông có vẻ như đang thử việc, nhưng cũng nhìn ra hai người Lục Trần trông có vẻ không mua nổi chiếc A6.

“Lấy cái này đi, hôm nay thanh toán thì bao giờ giao xe?" Lục Trần trực tiếp hỏi.

“Dạ?" - Cô nhân viên có chút mơ hồ, rõ là mấy người nhân viên cũ có kinh nghiệm đều bảo hai người này chỉ đến xem, chứ không mua được, cô đề xuất chiếc A3 cũng chỉ là tùy tiện nói cho có.

“Có vấn đề gì sai?" Lục Trần thắc mắc hỏi nữ nhân viên.

“Dạ? Không, không có ạ, chỉ là... anh trai, anh đã xem giá chưa ạ? Đây là xe A6 đấy." Nữ nhân viên lắp bắp hỏi.

47 vạn, chẳng phải ở đây viết như vậy sao? Lục Trần chỉ vào bảng giá cười, nói.

- Nữ nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng, cô cứ tưởng Lục Trần chỉ tùy tiện nói cho sang mồm, chỉ là khách hàng dứt khoát như thế này cô chưa gặp bao giờ, có chút hơi bất ngờ.

“Có ưu đãi không?" Lục Trần hỏi.

“Cái đó, anh trai, xe này của bọn em là mẫu mới, là phiên bản tốt nhất của dòng này, vì vừa mới ra mắt thị trường, nên tạm thời chưa có chính sách ưu đãi ạ.” Nữ nhân viên lắc đầu, nghĩ rằng Lục Trần hỏi có ưu đãi không, để lấy cớ không mua nữa.

Vì nghĩ như vậy, nên ngay lập tức cô không còn hứng thú nữa.

Dù gì trong hai người bọn họ cũng không giống người có thể mua được xe A6.

“Vậy được thôi, nhưng hôm nay tôi muốn lái đi luôn, có được không?" Lục Trần gật đầu nói.

“Anh, anh trai, anh mua thật sao ạ?" Nữ nhân viên có vẻ không tin lắm.

“Không mua tối đến cửa hàng 4S làm cái gì? Tôi có thừa hơi đâu? Đi, giờ đi thanh toán kí hợp đồng." Lục Trần nói.

Nữ nhân viên bán hàng đỏ mặt, mặc dù trong lòng vẫn không dám tin lắm, nhưng vẫn đưa Lục Trần đi làm thủ tục thanh toán.

Lục Trần cười, anh nhận thấy nữ nhân viên bán hàng này không chỉ kinh nghiệm bán hàng còn non nớt, mà con người cũng rất non nớt.

“Thế nào, hai tên đó vừa đến đã xem xe A6 mới ra, chắc không bị giá của nó dọa cho chạy mất dép chứ." Lúc nhân viên bán hàng đó đi lấy hợp đồng, những người nhân viên khác hiếu kỳ hỏi.

“Đâu có, người ta vừa đến đã nói mua xe A6, chả cần em phải nói nhiều, bảo em đi quẹt thẻ làm hợp đồng, hôm nay lấy xe đi luôn đó." Nữ nhân viên đó do chiếc thẻ ngân hàng cầm trong tay lên, trong lòng vui như mở cờ.

Đây là hợp đồng đầu tiên kể từ ngày cô đi làm, mà còn là hợp đồng đầu tiên tự cô hoàn thành, không cần nhân viên giám sát cô giúp đỡ.

Những người khác đều thay đổi sắc mặt, trong lòng có chút tiếc nuối.

Sao ban nãy lại coi thường người ta chứ. Chỗ hoa hồng này thật không ít chút

nào.

Mấy người nhân viên lâu năm nhìn cô nhân viên thử việc, ánh mắt lộ ra vẻ đổ kị, đặc biệt là nhân viên giám sát của cô, thì lại càng bực bội hơn.

“Yên tâm đi, hắn chỉ là một tên bảo vệ, không mua nổi xe đầu, đừng nói là A6, đến cái A3 cùi hắn còn không mua nổi đầu."

Đúng lúc đó, Hồ Hồng và một nữ nhân viên khác đi tới nói.

Lục Trần còn nợ người ra mấy chục vạn, hắn nghĩ hôm nay Lục Trần chắc là cố tình làm màu trước mặt hắn.

“Hồ thiếu gia, những gì anh nói có thật không?" Nữ nhân viên tiếp đón Hồ Hồng tò mò hỏi.

“Chắc chắn là thật, không tin các cô cứ chờ xem, một lát nữa hắn có mua thật, thì cũng phải xin tôi trả tiền thôi.” Hồ Hồng tự tin đáp.

Hắn đã nói sẽ cho Lục Trần 50 vạn, hắn cho rằng Lục Trần diễn kịch đến không thoái thác được, sẽ phải đồng ý với điều kiện của hắn

Nghĩ vậy, trong lòng Hồ Hồng càng thấy khinh bỉ hơn.

“Hồ thiếu gia đúng là hào phóng." Nhân viên tên Tử Nhiên nịnh.

“Thế đã là gì, mấy hôm nữa tôi sẽ đến lấy một chiếc A8. Không tin các cô cứ chờ xem, lát nữa hắn mà không nhờ tôi trả tiền, tôi sẽ mua toàn bộ chỗ xe ở đây." Hồ Hồng kiêu ngạo nói.

Nghe Hồ Hồng nói thế, mấy cô nhân viên bán hàng ai nấy đều thấy hứng khởi.

Hồ Hồng nói mua tất cả chỗ xe, bọn họ chỉ coi như trò đùa, nhưng hắn nói sẽ mua con A8, thì hoa hồng sẽ nhiều lắm đây, cô nào cô nấy đều nghĩ xem làm sao để kéo vị công tử này về phía mình.

Viết bình luận của bạn

Tags

Tin tức liên quan